Chủ Nhật, 3 tháng 6, 2012

TIN BUỒN

Blog GIA ĐÌNH TẠ TRUNG TRÀ VINH vô cùng thương tiếc báo tin buồn:
Ông TRƯƠNG BỬU KHÁNH vừa qua đời vào lúc rạng sáng ngày 2 tháng 6 năm 2012 ( theo giờ Paris ).
Trong những ngày tháng còn lại trên chốn trần gian này,tuy tuổi cao sức yếu nhưng Ông cũng đã cố gắng dịch trọn bộ THIÊN ĐẠO THÁNH KINH sang tiếng Pháp,giúp cho bộ Thánh Kinh của Ông Tổ TẠ TRUNG VÕ trở nên phổ biến hơn.
Blogger Lương Hữu Phước xin đại diện cho các cháu chắt Bà Mười Ba TẠ THIẾU LANG ( Vũng Tàu ) xin chia buồn cùng Bà Trương Bửu Khánh và các anh chị.
Các cháu Lương Hữu Vũng Tàu đồng bái tạ trước linh cữu Bác Hai và nguyện xin Thiên Chúa dẫn đưa linh hồn Ông đến nơi bình an vĩnh cữu.

Sau đây là lá thư của Marco gởi về báo tin buồn :

Dear Family,
I should phone to tell you this, but it's still night time on your side.
Chào cả nhà,
Anh định gọi điện thoại để báo tin này, nhưng chợt  nhớ rằng bên mình giờ vẫn còn khuya.
Dad passed away quietly, probably between 4 and 6 AM this morning, June 2.
Noëlle called me from St Malo, around 6 AM, just after the hospital
called her. I’m in Paris. Mireille arrived this morning at 8 AM by
ship from Portmouth, England, after spendin a few days at Oxford with
her daughters Esther and Pascale.
Ba mất nhẹ nhàng, có lẽ khoảng từ 4-6g sáng hôm nay, 2 tháng 6. Noelle gọi anh từ St Malo, khoảng 6 g sáng, ngay sau khi bệnh viện gọi. Lúc ấy anh đang ở Paris. 8g sáng nay Mireille đến bằng tàu thủy từ Portmouth, England, sau mấy ngày ở chơi với con gái Esther & Pascale tại Oxford.
Noëlle had noticed Dad was particularly weak and hardly conscious last evening around 8 PM, when she left after having spent every night previously on a very uncomfortable bed at his side.
Noelle nói trước đó thấy rằng Ba yếu rõ rệt & gần như không tỉnh lúc 8g tối hôm qua, khi Noelle ra về sau khi đã trực nhiều đêm bên Ba & nằm ngủ trên giường rất không thoải mái ngay bên cạnh Ba.
Dad was being given morphine these last few days to ease his condition, which had greatly deteriorated in these last weeks.
It's a delivrance, because although Dad never complained and was extremely brave, it was a most uncomfortable condition for him. No pain, but great discomfort.
Trong những ngày cuối, Ba được cho morphine để làm dịu tình trạng bệnh ngày càng xấu đi trong những tuần cuối. Đây là 1 sự giải thoát, vì Ba không bao giờ than thở, và rất can đảm đối phó với tình trạng rất khó chịu. Không đau đớn, nhưng rất khó chịu.
Mum's last visits to him the week before were a great pleasure for Dad. Indeed, although Mum is quite lost for many factual things, when it comes to feelings she does not err at all and was able to express her love for Dad very clearly, openly and sweetly : "Tu es beau comme un ange", she said, amongst other kind things, which I can say is quite true.
Sự viếng thăm của Mẹ tuần trước làm Ba rất vui sướng. Thật vậy, Mẹ có vẻ không nhớ rõ một số vấn đề thực tế, nhưng khi đề cập đến tình cảm thì Mẹ rất chính xác khi bày tỏ tình yêu của mình với Ba – rõ ràng, cởi mở, và dịu dàng: “Anh đẹp như một thiên thần”, Mẹ nói, cùng với những lời âu yếm khác, mà anh có thể nói rằng rất chân thành.
During these last 9 months, Dad face had thinned, acquiring a very youthful look and one could clearly imagine him as a young man. Very handsome and distinguished old man. Dêp trai.
Trong 9 tháng cuối, mặt Ba gầy đi, tạo nên một vẻ nhìn trẻ trung khiến chúng ta có thể mường tượng rõ nét về Ba thời traI trẻ. Rất đẹp trai & thanh lịch.
I’m sure Dad was at peace because all of us – and in this last run, especially Mireille-Mai and  Anh-Noëlle – were at his side almost constantly, running from Mum to Dad, full time.
There was much happiness in performing these tasks.
Anh chắc chắn rằng Ba an nghỉ ngàn thu vì tất cả mọi người trong gia đình – đặc biệt trong chuyến tàu cuối này, Mireille Mai & Anh-Noelle – hầu như lúc nào cũng ở bên cạnh Ba, thay phiên túc trực - lúc bên Ba lúc bên Má - cả ngày. Ai cũng sung sướng được gánh vác những công việc này.
I spent 4 nights on the bunk bed in his room a week ago and although it was not easy for him to communicate, we did have little conversations and it was so nice to hold his head and raise a cup to
his mouth. I feel a bit bad because I get so stressed by my deadlines
that I didn’t really part with Dad all that solemnly. I left him early
one morning on Thursday May 24 around 7.30 and he shook and stroked my hand very gently with a very kind face. Oh, well, Dad knew all about hard work, so I think he could understand.
Anh túc trực bên Ba 4 đêm trên giường nhỏ trong phòng Ba 1 tuần trước & mặc dù Ba không thể truyền đạt rõ ràng, nhưng Ba & anh có thể trao đổi ngắn gọn, & anh rất thích được nâng đầu Ba lên để cho Ba uống nước. Anh cảm thấy hơi tệ khi bị stress vì phải hoàn thành một số công việc cho kịp thời hạn, nên khi ra đi không từ giã Ba cẩn thận. Anh rời Ba khoảng 7g30 sáng Thứ Năm 24 tháng 5, và Ba nắm & vuốt ve tay anh rất nhẹ nhàng với nét mặt hiền hậu. Ắt Ba cũng hiểu rằng anh đang phải làm việc cực nhọc, và cũng thông cảm cho anh.
When I got back to Paris, I rushed to finish the last pencil-art pages
of my graphic novel and it became clear and obvious to me that I had to finish the book with a conversation en tête-à-tête with Dad on the beach in St Malo– which I had not planned to do at first in the scenario.
Khi anh trở về Paris, anh cố gắng nhanh chóng hoàn thành những tranh vẽ bằng bút chì cuối cùng cho truyện tranh (graphic novel) và chợt anh hiểu rõ rằng mình phải hoàn tất cuốn truyện bằng cách thêm vào cảnh nói chuyện trực tiếp với Ba tại bãi biển ở St Malo – khác với dự tính ban đầu của anh.
As you will see in the pencil roughs I’m enclosing, our conversation
ends with Mum’s appearance.
Dad’s face lights up and they go off together for a stroll.
The graphic novel, I think, will clearly show that Dad honestly tried to do what he thought best and his duty in very difficult times. My publisher says both our parents come out very well, although I was frank about the hardships of bringing up four children in very difficult circumstances.
Như các em thấy trong tranh vẽ bút chì đính kèm, cuộc nói chuyện với Ba kết thúc khi mẹ xuất hiện. Mặt Ba bừng sáng khi Ba Mẹ cùng đi dạo. Anh nghĩ  rằng truyện tranh này cho thấy rõ rằng Ba thật sự nỗ lực làm điều Ba nghĩ là tốt nhất để hoàn thành nghĩa vụ của mình trong những tình huống khó khăn. Nhà xuất bản của anh nói rằng anh đã mô tả Ba và Mẹ rất rõ nét, tuy anh thành thật kể về những khó khăn khi phải nuôi dạy 4 đứa con trong những hoàn cảnh rất khó khăn.
In the last months of his life, Dad often compared his experience of hospital to that of a wounded soldier’s. He also said he was being very well treated “like a minister”.

 Well, he certainly behaved valiantly like a fine soldier and deserved to be treated like a minister, although he was very humble, uncomplaining, cooperative  and polite with the hospital staff.
Trong tháng cuối cùng của cuộc đời, Ba thường ví trải nghiệm của mình ở bệnh viện với một quân nhân bị thương. Ông cũng nói ông được đối xử tốt như một Bộ trưởng. Thật vậy, Ba đã xử sự như một chiến sĩ anh hùng và vì vậy đáng được đối xử như một Bộ trưởng, tuy ông rất khiêm tốn, không than thở, luôn hợp tác và lịch sự với mọi người trong bệnh viện.
A true Vietnamese person and a fine Father to have.
Thật đúng là một người Việt Nam chính hiệu, và là một người Cha đáng kính.
Please pass this word on to all the family members whose addresses I don’t have or that I have unwillingly omitted.

Nhờ các em chuyển lời này đến tất cả thành viên trong gia đình mà anh không có địa chỉ hoặc anh lỡ bỏ sót.
Yours lovingly,
Marco

Thương mến,
 Marco
( Bản dịch lời Việt:Lý Lan Phương )
Quan hệ huyết thống:
Ông Trương Bửu Khánh là con trai cả  của bà Mười Hai TẠ HUỲNH LANG,là cháu ngoại ông Tổ TẠ TRUNG VÕ